Pair of Vintage Old School Fru
  • Chuyên mục: Truyện Teen
  • Người gửi: MyGirl
  • Đánh giá: 9.5/10
  • Ngày đăng: 16-08-2016

Cuộc Sống 12 Chòm Sao - Full

Cuộc Sống 12 Chòm Sao - Full

Cuộc Sống 12 Chòm Sao - Full

ra là… cô nhếch mép cười nhưng vẫn lặng thinh. Nhân Mã tiếp tục:
- Tớ nhớ Song Tử… Tớ thật sự nhớ Song Tử… Nhớ… nhớ… rất rất nhớ!
Thiên Yết cắn chặt môi mình rồi cô chạy thật nhanh đến chỗ của Nhân Mã. Cô đủ thông minh để biết được anh đang ở đâu!
Những hạt mưa cứ thế trút xuống hối hả. Dòng người qua lại cũng ít hơn. Vừa đi Thiên Bình vừa hét:
- Song Tử!!! Cậu ở đâu?
Thiên Bình hớt hải chạy đôn chạy đáo để tìm được hình bóng ấy. Anh đang rất lo sợ, anh thật sự mới hiểu tình cảm của mình, mới hiểu được lý trí của anh không cho phép anh được che giấu tình cảm đó. Anh không quan tâm mưa đang hất vào mặt anh đau rát, không quan tâm đến sức khỏe của mình. Khi anh hoàn toàn tuyệt vọng vì không tìm thấy Song Tử, anh gục xuống, bât giác rơi nước mắt hòa vào cùng mưa. Bỗng sau lưng anh có tiếng khản đặc vì khóc:
- Thiên Bình!?
Thiên Bình giật mình quay lại. Điều đầu tiên anh làm là đứng dậy, mỉm cười một nụ cười thật tươi:
- Cậu đây rồi!
Nói rồi anh chạy lại ôm cái thân người bé nhỏ đấy, mong manh ấy đang run lên vì lạnh. Những dòng nước mắt hạnh phúc hòa với nước mưa lạnh lẽo. Anh nhấc bổng Song Tử lên:
- Cuối cùng thì tớ cũng tìm thấy cậu rồi! Sao hôm nay cậu không đi học hả? Biết tớ lo lắng thế nào không hả?
Song Tử giật mình ôm chặt lấy Thiên Bình trong mưa. Cô đỏ mặt nhớ lại chuyện hôm qua. Thiên Bình ôm chặt lấy mặt cô, anh ghé sát bờ môi của mình vào môi Song Tử. Nhưng Song Tử lại ẩn nhẹ anh ra. Điều này làm Thiên Bình hụt hẫng, bất giác vòng ôm của anh lỏng dần, lạnh lùng đáp:
- Cậu vẫn thích Nhân Mã sao?
- Thích Nhân Mã? – Song Tử ngạc nhiên – Tớ không thích Nhân Mã mà nếu có thì Nhân Mã cũng không thích tớ! < nàng không nhớ hôm qua nàng bị gì hả Song Tử? >
Thiên Bình cười xòa như muốn nói gì đó nhưng anh lại chọn cách câm lặng. Khi nhìn sâu vào đôi mắt của Thiên Bình, Song Tử mới chợt nhớ lại, cô lấy hết dũng khí:
- Thiên Bình à! Thật ra… Tớ thích cậu lâu rồi nhưng chỉ vì cậu không thích mẫu người như tớ nên tớ không dám tiếp cận cậu.
Thiên Bình ngạc nhiên rồi anh mỉm cười:
- Mẫu người như cậu thật ra rất thu thút ánh nhìn của tớ. Tớ cũng yêu một người như cậu vậy… À không… Người đó là cậu!
- Ưmmm…
Thiên Bình vừa dứt lời thì anh đặt lên môi Song Tử một cái hôn hớp hồn nồng cháy. Nó làm Song Tử rơi vào trạng thái mê man. Mặc dù không thể trao cho anh nụ hôn đầu nhưng nụ hôn như này còn ngọt ngào và lãng mạn hơn rất rất nhiều. Nụ hôn có cái mặn của nước mắt, trong của nước mưa và nó có Thiên Bình!



Chương 7

Tiếng ngạc vang lên sập sình, vẫn cái bóng say lướt thướt ấy nhưng xa xa lại có một ánh mắt đang nhìn anh chua xót. Thiên Yết tiến lại gần Nhân Mã, cô không kìm được lòng mình mà ôm lấy anh từ đằng sau. Nhân Mã bất ngờ, anh chợt nhếch mép cười và lạnh lùng:
- Cô là ai? Nếu không phải là Song Tử thì hãy buông tôi ra.
Nhân Mã quay lại với ánh mắt lạnh như băng xen lẫn chút ngạc nhiên. Thiên Yết không nới lỏng bàn tay mình mà còn ôm anh chặt hơn thế nữa. Nhân Mã vẫn lạnh lùng, hai cánh tay anh thõng xuống:
- Tôi bảo cậu buông tay ra rồi mà!
Nhan Mã định hất tay Thiên Yết ra nhưng Thiên Yết vẫn còn cái vẻ cứng đầu:
Bạn đang đọc truyện tại TruyenHay.Mobie.In

- KHÔNG! TỚ KHÔNG BUÔNG ĐÂU. TỚ SẼ KHÔNG ĐỂ MẤT CẬU LẦN NỮA.
Nhân Mã nhếch mép cười, anh bình tĩnh nhắc lại từng chữ:
- MỘT LẦN NỮA? Chúng ta quen nhau à?
Từng dòng ký ức của Nhân Mã chợt ùa về khi Thiên Yết bắt đầu lật lại quá khứ đau buồn của cô.
- Nhân Mã!!
Một cô bé giản dị với màu tóc màu đen buộc hai bên khá dễ thương. Cô chạy lại gần một cậu bé tóc dựng hơi lệch cũng mang màu đen láy. Cậu bé ý quay lại lạnh lùng:
- Nhóc con muốn gì?
- Sao cậu cứ gọi tớ là Nhóc thế hả? Tớ cũng bằng tuổi cậu cơ mà. Tên tớ là Yết Nhi ( Thiên Yết )
Bé gái đó tên là Yết Nhi, bé phụng phịu nhưng Nhân Mã chả có vẻ gì thích cô cả, thằng bé vẫn lạnh lùng:
- Suốt ngày giả nai thôi!

- Hừm… cho Nhân Mã nè! Dù cậu cố tỏ ra lạnh lùng nhưng trái tim của cậu thì quá nóng và ấm áp!
Nhân Mã nhìn xuống cái hộp hình trái tim đó, thằng bé mỉm cười rồi cầm lấy nó. Cậu nhẹ nhàng hôn lên má cảm ơn Thiên Yết rồi mỉm cười chạy mất.
Những dòng ký ức đó dừng lại. Thiên Yết mỉm cười:
- Ngày đó cậu dễ thương lắm! Tớ thích cậu từ lúc đó cơ.
Nhân Mã như lạc vào rừng ký ức xưa. Anh còn nhớ rất rõ là chưa từng mở chiếc hộp đó ra. Nhân Mã chau mày:
- Trong đó có gì?
Nụ cười hiếm hoi của Thiên Yết bỗng vụt tắt. Câu nói đó như là một gáo nước lạnh dội lên đầu của cô:
- Cậu… chưa mở nó ra sao?
- Ờ! Lúc đó tôi đã ném nó ở trên xa sau đó đi gặp Song Tử và khi về thì chả thấy cái hộp đó đâu nữa rồi!
Thiên Yết cắn môi, lẩm bẩm:
- Lời tỏ tình và kẹo mút của tớ!
Nhân Mã thở dài rồi như trở về với thực tại, anh lạnh lùng:
- Đừng đó kịch nữa! Buông tôi ra!
Trái tim của Thiên Yết lúc này như vỡ ra hàng trăm mảnh, cô hét lên chạy đến trước mặt anh rồi túm lấy cổ áo:
- Chính cậu… chính cậu đã biến tôi thành như thế này! Vì cậu! Chính cậu đã khiến trái tim tôi vỡ nát bao nhiêu lần đã khiến nó đóng băng như thế này!
- Buông tay ra! Cô điên vừa thôi.
Thiên Yết lúc này giống như điên dại. Cô ẩn Nhân Mã xuống ghế rồi cuối xuống hôn anh tới tấp, vội vã. Nhân Mã ngạc nhiên, bất động hai giây thì anh đạp lên Thiên Yết. Anh hét lên:
- Cô… cô điên hả? Tôi … tôi… kinh tởm cô!!
Nói rồi Nhân Mã đứng dậy, bỏ đi nhưng bàn tay yếu ớt của Thiên Yết níu anh lại. Cô nói với dáng vẻ thều thào:
- Anh… tôi vẫn yêu anh như ngày nào! Dù anh có kinh tởm tôi thì tôi vẫn yêu anh.
- CÚT ĐI!!!
Nhân Mã hét lên và ẩn Thiên Yết ngã xống. Cả quán bar đó quay lại nhìn Nhân Mã và Thiên Yết. Ánh mắt Nhân Mã sắc lạnh nhìn Thiên Yết:
- Con k****!!!!
Câu nói trước khi bỏ đi của Nhân Mã làm Thiên Yết choáng váng. Cô quằn quại trong nỗi đau về cả thể xác lẫn tinh thần. Nước mắt cô cứ thế tuôn thôi. Cô chả còn đủ sức để quan tâm tới mọi thứ lúc này.
….
Sư Tử thu mình vào trong góc nhìn dòng người đi qua tấp nập. Cô sợ hãi nhìn cảnh vật vừa lạ vừa quen, nước mắt cô cứ thế tuôn:
- Tên khốn Cự Giải! Sao hắn ta lại để mình ở nơi này cơ chứ! Cầu cứu hắn thật là vô dụng mà máy mình thì hết pin mất rồi!
- Ê cô em! Lạc mẹ hay sao mà lại ngồi thu lu ở đây thế này?
Một đám người từ đâu xuất hiện khiến Sư Tử giật mình. Nghe cái giọng của bọn họ mà cô đã biết không thuộc dạng người tử tế rồi. Lúc này cô bỗng nhếch mép cười:
- Nếu Bạch Dương gặp phải chuyện như thế này thì cô ấy có đọ lại nổi 5 thằng này không nhỉ?
- Con bé này chảnh quá đấy!
Một tên khác quát lớn làm Sư Tử giật mình thoát khỏi cái suy nghĩ đó. Cô gượng cười:
- Hiện tại tôi không có tiền nên là các anh có trấn cũng không có gì để trấn đâu!
- Vậy thì cô em đi với chúng tôi nhé!
Một tên khác nữa nói. Khuôn mặt Sư Tử ánh lên cái nhìn khinh bỉ, cô không nói gì cả.
- Này! Mấy tên kia ban ngày ban mặt bắt nạt con gái nhà lành thế hả?
Một giọng nữ vang lên cực kì quen thuộc, Sư Tử cau mày đôi chút:
- Bạch Dương! Cứu tinh của tớ! Sao cậu xuất hiện đúng lúc vậy!
Một tên trông có vẻ giang hồ nhất đứng dậy, hắn ta nghiến răng:
- Tại thêm một cô em nữa hả? Chà chà… hôm nay chúng ta tốt số quá!
- Tốt cái con khỉ!
Bạch Dương nhếch mép cười xỉ vả bọn người trước mặt mình. Tên đại ca cắn môi:
- Con nhỏ này chán sống rồi! Chúng mày xông lên đánh chết nhỏ cho tao!
Cả bọn xông lên, nhanh như cắt, Bạch Dương lần lượt né đòn của bọn họ rồi cô hạ chúng chỉ bằng một cú đá chí mạng. Tên đại ca mắt nổ mắt xịt sợ hãi nhìn rồi lắp bắp:
- Tiểu thư tha mạng cho thần!
- Biến ngay trước khi ta nổi điên!
Với cái ánh mắt lạnh lùng hơn bao giờ hết thì cô thật sự đã dọa được chúng nó. Cô thở dài:
- Cậu không sao chứ? Cự Giải à… cậu xuất hiện được rồi đó!
- Cự Giải?! – Sư Tử ngạc nhiên!
- Không nhờ Cự Giải thì tớ không có mặt tại đây đâu! Mà cậu lên xe Cự Giải chở về nhé!
- Tớ tớ…
Sư Tử ngớ người nhìn người đứng sau cái cây cụ thụ lớn phía kia mà cô chỉ muốn dẫm chết hắn ngay bây giờ.



Chương 8

- Cự Giải à! Cậu có nhất thiết phải nhờ con gái đánh hộ không vậy?
Sư Tử nghiến răng chạy về phía Cự Giải. Ngay khi giáp mặt anh, cô liền tặng anh một cái cốc đầu đầy thân thương. Cự Giải xoa đầu ngại ngùng:
- Thiệt tình! Tôi thừa biết tôi chân yếu tay mềm. Ra đấy chỉ đấu võ mồm thì làm sao thắng được. Có khi còn bay mất mấy cái răng đó.
Ma Kết ló cái mặt ra khỏi cửa xe ô tô:
- Cự Giải à… Lần sau trông bạn gái của cậu cho cẩn thận đấy! Cậu phá vỡ khoảng thời gian lãng mạn của tớ với Bạch Dương rồi đó!
Bạn đang đọc truyện tại TruyenHay.Mobie.In

Bạch Dương tròn mắt cốc đầu Ma Kết:
- Lãng mạn cái gì chứ hả đồ chết dẫm này! Tớ chỉ muốn cắn chết cậu thôi!
- Miễn là cậu thì tớ có thành thịt nước tớ vẫn cam tâm!
Ma Kết nở một nụ cười hiền như hoa anh đào khiến Bạch Dương cứ đờ người, cô cắn môi:
- Được được! Lần này cậu thắng! Mà thôi chào hai cậu nhé Cự Giải Sư Tử. Chúng tớ về trước đây!
Nói rồi Bạch Dương nhảy tót vào xe và cái xe cũng phóng bay đi mất!
Sư Tử nhìn từ đầu đến cuối người Cự Giải:
- Cậu gọi điện cho Bạch Dương đến cứu tớ đấy hả?
- Chứ sao? Chả còn cách nào khác! Mới lại bên cạnh Bạch Dương lúc nào cũng có người cậu muốn gặp.
Sư Tử ngạc nhiên:

- Sao cái gì cậu cũng biết thế hả?
Cự Giải mỉm cười, trèo lên chiếc xe đạp của mình:
- Lên xe đi! Vì cậu mà tôi phải đi mượn xe đạp đạp cấp tốc đến đây đấy!
- Lãng mạn quá har!!! – Sư Tử nói với giọng khinh bỉ.
- Lãng mạn cái con khỉ. Haizz! Hay là cậu muốn ở đây? Tôi nói trước nhé! Trời tối rồi đó!
Sư Tử cay đắng cõi lòng đành phải trèo lên xe ngoan ngoãn ngồi sau lưng anh ta. Cô ngáp ngắn ngáp dài:
- Đi cho cẩn thận đấy! Tôi chợp mắt chút!
- Cậu ăn gì mà giống con heo thế hả? Nặng dã man!
- Bổn cô nương ta đây chỉ có 45kg thôi nhé!
- ….
Cự Gải chả nói gì cả tốt nhất là nên để Sư Tử tự kỉ với cái miệng xinh xinh đang thao thao bất tuyệt của mình. Bỗng nhiên chiếc xe không may mắn lao thẳng vào ổ khủng long phía trước. Cái lao đó khiến Sư Tử sợ hãi, ôm thật chặt lấy Cự Giải, cô càu nhàu:
- Lái xe cái kiểu gì đó! Cậu muốn có án mạng sảy ra hả?
- Cậu chết có phải tôi đâu!
- Cậu….
Sư Tử ôm chặt lấy “eo” của Cự Giải, cô nghiến răng:
- Tôi nguyền rủa cậu Cự Giải ạ!
Cô mệt nhọc dựa vào tấm lưng của Cự Giải khiến anh có cảm giác như ngộp thở. Không biết do sức voi của cái ôm từ Sư Tử hay là cảm giác nhảy nhót của trái tim mình đâu? Cự Giải phải vất vả lắm bình tâm để xe không đi vào ổ khủng long thứ hai…
….
Bạch Dương từ từ mở cửa căn hộ của. Bình thường cái cảm giác im lặng sẽ làm cô dễ chịu nhưng đây lại là cái cảm giác ồn ào và bất an. Một giọng nói vô cùng ngọt ngào vang lên:
- “Tục tưng” của anh về rồi đó hả?
Cô méo mặt lắp bắp:
- Anh… Anh… Anh Bạch Vũ? Sao anh lại đến đây?
Bạch Vũ từ từ gấp quyển sách lại và đứng dậy. 1….2….3 Anh lao tớ và ôm hôn tới tấp Bạch Dương:
- Anh nhớ em quá! Giờ anh mới về mà lại không chào đón anh! Đã thế còn có ý định đuổi anh đi nữa chứ! Em gái hư quá!
- Đi xuống nhanh lên! Người ngoài thấy tưởng người yêu bây giờ!
- Kệ người ta! Anh nói thật thì anh chỉ muốn yêu em thôi đấy!
Bạch Dương bất đắc dĩ đành phải sử dụng thế võ hất anh Bạch Vũ ra. Bạch Vũ giả vờ mếu máo:
- Sao em nỡ như thế hả? Huhu!!
- Thôi! Anh về nhà dùm em cái! Định giở trò ở đây hả?
Bạch Vũ nhìn Bạch Dương mỉm cười rồi gật gật. Cô há hốc khi thấy anh trai mình gật như thế, cô hét lên rồi rượt đuổi anh trong nhà.
- Ở đây thì anh định ngủ ở đây hả? Còn nhiều chỗ bất tiện lắm chứ! Có về ngay không thì bảo hả?
- Xì! Kệ em! Anh có hôn ước rồi nên mới đến đây chăm sóc em thôi nhé!
Bạch Dương trượ chân ngã xuống giường. Lúc này Bạch Vũ mới dừng lại. Mấy giây ngạc nhiên Bạch Dương hét toáng lên:
- Anh có hôn ước? Với ai? Mà anh có á!?
Bạch Vũ ngồi xuống gật đầu rồi thở dài:
- Tiểu thư con hà họ Bảo! Tháng sau nữa sẽ đi xem mặt. Nếu hai người đồng ý thì sẽ quyết làm hôn ước!
- Hả?? Nhanh vật sao?
- Vậy nên cho anh ở lại đây chăm sóc em như chăm sóc vợ anh nhé! – Bạch Vũ châm chọc!
Bạch Dương hét toáng lên:
- KHÔNG!!! Anh về đi! Đi về nhanh lên! Đừng có mà giở trò. Phiền phức quá đấy!
Bạch Vũ lắc đầu lè lưỡi làm nũng khiến Bạch Dương đau đầu nhìn anh. Cô chỉ muốn cấu xé anh ra từng mảnh cho bõ tức. Cầm lấy cái gối trắng muối cô ném với tốc độ ánh sáng và với sức mạnh của một con voi vào người anh…



Chương 9

Sáng hôm nay bầu trời vô cùng đẹp đẽ. Hình như mọi vật sắp sang đông vậy. Ai ai cũng chăm chú vào công việc riêng của mình. Sư Tử lấy hết can đảm ra đứng trước mặt Bạch Dương:
- Cậu cho tớ cảm ơn nhé!
- Hở? À ừ! Tớ không để ý đâu!
Bạch Dương mỉm cười rồi Song Tử từ đâu chạy vào châm chọc Bảo Bình và Xử Nữ:
- Hai cậu thành một cặp rồi hả? Sao thân thiết quá vậy?
Bạn đang đọc truyện tại TruyenHay.Mobie.In

Và bất chợt bạn Thiên Bình cũng nhảy vào, nhí nhảnh ôm lấy Song Tử:
- Suỵt! Các cậu xem tớ với Song Tử đẹp đôi không hả?
Nhân Mã bật cười:
- Hai cậu thành một đôi rồi hả?
Thiên Bình mỉm cười để lộ hàm răng trắng sáng của mình, anh nhẹ nhàng gật đầu rồi hôn lên trán của Song Tử. Thiên Yết chỉ biết thở dài khi thấy nỗi buồn của Nhân Mã. Trong đầu cô bỗng có suy nghĩ táo bạo. Cô đứng dậy và tiến về chỗ Cự Giải. Thiên Yết choàng tay qua ôm Cự Giải, cô cười rồi hét lên thật to:
- Tớ với Cự Giải bây giờ cũng chính thức hẹn hò.
Cuối cùng thì Song Ngư và Kim cũng bắt đầu nhập cuộc. Hai bạn trẻ ồ lên:
- Hai cậu hẹn hò sao?
Bảo Bình cười:
- Hai cậu cũng nên thừa nhận tình cảm đã chôn vùi mấy ngày qua đi.

Song Ngư bĩu môi, hai má cô bé bỗng ửng lên:
- Còn lâu tớ mới yêu đồ mặt trâu Kim Ngưu này nhé!
- Nè nè! Vậy lớp mình đã có ba couple rồi nhé! Còn ai theo chủ nghĩa độc thân thì ghép nốt đi rồi hôm nào đi chơi tập thể.
Bạch Dương chen ngang với một ý tưởng táo bạo! Nhưng Ma Kết thì bỗng mặt đỏ lừ vô lý do < không biết công tử đang tưởng tượng gì đây ta > Xử Nữ bất ngờ chen ngang:
- Ỏ! Sao Ma Kết lại mặt đỏ như trái cà chua thế kia!
Bây giờ là 22 con mắt đang nhìn anh chăm chú. Bạch Dương ngồi bên che miệng tủm tỉm cười, Sư Tử nhanh nhưu chớp thu chớp sự chú ý bằng câu nói:
- Đã thế hay là để tớ với Ma Kết thành một cặp!
Còn Bạch Dương nhanh nhẹn:
- Vậy là mình sẽ thành cặp đi với Nhân Mã hả?
Ma Kết lắc đầu thật mạnh:
- Không được! Tớ muốn đi với…
Anh chưa kịp nói hết câu thì cô Thanh Thanh bước vào. Cả lớp chạy toán loạn về chỗ. Ma Kết thở phào nhẹ nhõng vì anh biết sẽ có người bị sốc khi nghe thấy câu nói đó. Cô Thanh Thanh mỉm cười:
- Thứ tư tuần này chúng ta sẽ đi thực tế ở trên một khu rừng để phục vụ cho phần sinh học thực vật. Lên trên đó các con phải tuyệt đối lưu ý vì nơi đó rất nguy hiểm với nhiều hiệu ứng kì ảo mà các nhà khoa học chưa thể giải thích được. Để dễ dàng quản lí cô sẽ chia nhóm.
Cô Thanh Thanh dừng lại ở đó thì bất chợt Cự Giải thở dài:
- Con không đi được không cô?
Thiên Yết cắn môi. Cô hơi ngập ngừng khi đưa ra quyết định này:
- Nè! Cậu phải đi... vì tớ chứ?
Mặt Cự Giải thoáng chống ửng hồng, liếc nhìn Thiên Yết đang cười mỉm lạnh lùng. Nhân Mã ngồi bên hết nhìn Cự Giải lại nhìn Thiên Yết, bỗng anh nhăn mặt khó hiểu. Bảo Bình vỗ tay nhiệt tình:
- Tuyệt! Lâu lắm mới được đi chơi!
Xử Nữ mỉm cười dịu dàng hưng lời nói thì đấy trách móc và quan tâm:
- Đây là đi học nhé! Cậu mà chạy nhảy lung tung thì sẻ gây tai nạn chết người đó!
- Tớ sẽ kéo cậu vào đầu tiên đó Xử Nữ à! Cute boy sẽ thiệt mạng trong tay tớ hehe!
Cả bọn rộ lên rì rầm bàn tán. Song Tử hí hửng:
- Thế này thì tổ chức hẹn hò luôn đi chứ còn chần chừ gì nữa!
Bạch Dương cười bảo:
- Cậu có cạ rồi nên hí hửng thế hả? Thế còn những còn theo chủ nghĩa độc thân như tớ thì sao hả?
- Cậu đâu có một mình!
Sư Tử từ trên chen vào khiến mọi người tròn mắt. Mỗi người đều có một câu hỏi nhưng lại chung một ý nghĩa “LÀ AI???”. Thiên Bình châm chọc:
- Song gư với Kim Ngưu im lặng quá à nha!
Ma Kết thầm cảm ơn Thiên Bình còn Song Ngư thì chợt đỏ mặt.
- Tớ với cá sẽ hẹn hò riêng!
- Hai cậu đặt biệt danh cho nhau đó hả?
Nhân Mã cười đểu hỏi. Song Ngư lỡ miệng:
- Đâu! Trâu nhỉ... à nhầm... Kim Ngưu nhỉ?
Cả bọn phá lên cười, cô Thanh Thanh thì không vui chút nào. Cô nhẹ nhàng như lạnh lùng:
- Thôi nào các em! Cô phân nhóm nhưu sau nhé. Cô sẽ chia làm 2 nhóm. Một nhóm sẽ đi thám hiểm trên núi và thác còn một nhóm sẽ là rừng và sông... Nhóm 1 gồm Thiên Yết - Nhân Mã– Song Tử - Thiên Bình – Cự Giải – Bảo Vình và Xử Nữ. Nhóm 2 là các bạn còn lại: Sư Tử - Kim Ngưu – Song Ngư – Ma Kết – Bạch Dương. Các con biết vị trí rồi đó. Chúng ta sẽ đi đến thứ 6 thì về!
Sư Tử vỗ tay mỉm cười