XtGem Forum catalog
  • Chuyên mục: Truyện Teen
  • Người gửi: MyGirl
  • Đánh giá: 9.5/10
  • Ngày đăng: 15-08-2016

Hợp đồng hôn nhân (Cô dâu 14 tuổi)

Hợp đồng hôn nhân (Cô dâu 14 tuổi)

Hợp đồng hôn nhân (Cô dâu 14 tuổi)

Hợp đồng hôn nhân (Cô dâu 14 tuổi)

Hợp đồng hôn nhân (Cô dâu 14 tuổi)

Tác giả: Junsong

Chương 1

Tôi chỉ là một cô gái mới có 14 tuổi … à không , nói chính xá hơn là một đứa trẻ con không hơn không kém , tính cách thì dở dở ương ương . Ở cái tuổi 14 này người ta thường gọi là ” tuổi nổi loạn ” ((đồng nghĩa với tuổi dậy thì)) . Hôm nay giờ về , tôi với Bảo Châu và Thanh Trúc _ hai nhỏ bạn thân của tôi cùng nhau nói chuyện vui vẻ ở cổng trường . Bỗng tôi thấy một chiếc xe Audi mui trần đen bóng đỗ xịch trước cổng . Vẫn cái tính nhiều chuyện , tôi đoán mò :

– Không biết lại cái ông nào ở phòng giáo dục mà giàu thế , mui trần hàng hiệu cơ đấy ! _ Bỗng một người thanh niên trẻ tuổi (Chắc khoảng 17-18 tuổi thôi) * đoán sai hết rùi , người ta mới có 16 mà ! * bước xuống xe .

Trông anh ta phải gọi là cực kì ” bảnh ” : khuôn mặt vuông vức , đầy đặn . Làn da ngăm bánh mật trông rất khỏe mạnh . Mái tóc hơi nâu đen như bị cháy nắng được bắt chéo sang một bên che đi nửa con mắt phải . Đôi mắt hẹp dài , hình như là màu hổ phách . Trông rất lạnh lùng . Sống mũi cao , miệng nhếch lên một đường cong hoàn hảo . Nhất là bên tai trái anh ta có một chiếc khuyên tai thập giá lấp lánh trong ánh nắng . ” Nhất định tên này là một công tử ăn chơi nào đó được chuyển đến trường này rồi ” _ Tôi lại đoán mò , tiếp tục quan sát người con trai trước mặt . Anh ta mắc bộ thể thao với tông màu đen và chiếc quân bò trông cũ và hơi rách ở đầu gối nhưng rất hợp với khuôn hình hoàn mĩ của anh ta . Cả người anh ta dường như toát ra một khí chất cao ngạo khiến người ta khó có thể với tới được .

– Thử vẫn may một chút không Nguyệt ? _ Bỗng Trúc cất tiếng hỏi kéo tôi xuống khỏi đám mây cao vút

– Trốn Trại ! Hôm nay mày lại phát bệnh gì thế ? _ Tôi hỏi Thanh Trúc . Sở dĩ tôi gọi nhỏ là trốn trại vì tên nhỏ có hai chữ T

– Không phải tao mà là mày đó . Có phải mày mê anh đằng kia không (chỉ sang cái tên công tử vừa nãy) ? . Tao thấy mày cũng F.A lâu quá rồi , cũng nên thử vận may một chút đi chứ ? _ Thanh Trúc vừa nói vừa khoa trương múa chân múa tay .

– Đúng đấy ! _ Bảo Châu hưởng ứng – Tao thấy ảnh cũng rất ” Đập choai ” nha !

– Hôm nay mày lại ” Bị Chập ” phải không ? _ Tôi hỏi Bảo Châu – Mà tình trạng F.A đâu phải một mình tao , thích thì chúng mày tự đi mà thử , tao đây không rảnh .

– Tất nhiên rùi , Ngu Ngốc nhà ta có bao giờ rảnh đâu , thời gian dành hết cho tiểu thuyết hết rùi còn gì . _ Thanh Trúc châm chọc tôi . Sở dĩ nó gọi tôi là ngu ngốc vì tên tôi có hai chữ N . Và đặc biệt , tôi có sở thích rất kì lạ : đọc truyện tiểu thuyết . Tôi đọc truyện tiểu thuyết vì một phần tôi muốn kích thích trí não mình , để cho trí tưởng tượng bay cao , bay xa và bay mãi , một phần vì tôi muốn học tập văn trong đó .

– Mày thôi đi , tao ghét nhất người ta gọi tao là ” ngu ngốc ” đó ! _ Tôi gắt lên

– NN nhà ta giận rùi kìa , tao cũng đâu có muốn gọi mày bằng cái tên khó nghe đó , nhưng mày nói trước chứ bộ _ Bảo Châu dỗ dành tôi .

– Thôi , về nhà đi , ở đây lâu quá rùi đấy ! _ Trúc nhìn đồng hồ rồi nói . Thế là chúng tôi chia tay nhau rồi nhà ai người đấy về .

[ Còn Kỳ thì đang dáo diết đi tìm cái phòng hội trường để mà hỏi hiệu trưởng xem lớp cô ở đâu . Anh chưa từng gặp cô nhưng đã nghe tên cô . Anh không hiểu sao cha anh nằng nặc bắt anh phải đính hôn với một cô gái bình thường như thế . Nhưng do sự đe dọa của ba rằng sẽ thu tịch toàn bộ tài sản của anh nếu anh không nghe lời , vì thế anh đành ngậm bổ hòn làm ngọt mà hôm nay theo cha đến nhà vợ tương lai để gặp mặt . Lúc đến nghe nói cô còn chưa về , anh lại bị cha một lần nữa đe dọa ép phải đến đón cô . Anh thực tình không muốn cưới ở cái tuổi thanh xuân tươi đẹp này , nghĩ đến bị một cô vợ già quản thúc suốt ngày , cuộc sống sau này anh sống sao nổi . Nhưng nghĩ đến cái lợi trước mắt , anh đành tuân theo . Anh đi đến trường thì được biết cô đã về rồi , anh lại ảo não lái xe ra về , than cho số phận mình sao mà khổ đến thế ! ]

Tôi tung tăng bước vào nhà , đột nhiên thấy có rất nhiều người ở phòng khách đang nói chuyện rất vui vẻ với ba tôi , theo phép lịch sự tôi chào từng người , ông khách gật đầu chào lại tôi . Bà khách kéo tôi vào xem xét khiến tôi không hiểu gì hết . Ba tôi giới thiệu

– Đây là bác Ngọc và bác Thành , hai bác là bạn của bố ngày xưa , hôm nay đến nhà ta chơi .

(Xong chap 1)

Đọc full tại http://TruyenHay.Mobie.In

Chương 2

– Đúng vậy , con dâu của ta trông rất dễ thương , không hổ danh là con gái của anh Hùng đây ! _ Bác Ngọc vui vẻ nói . Nhưng tôi không để ý đến lời bác ấy , tôi chỉ để ý đến hai chữ ” con dâu ” thôi . Không phải chứ , mấy vị lão phụ huynh này không phải lại thích gán ghép lung tung đó chứ ?

Bỗng ở ngoài sân có tiếng xe ô tô , tôi chạy ra : là chiếc Audi mui trần vừa nãy . Tôi há hốc ” ba tôi quen người giàu có như vậy từ bao giờ ? ” Thực ra nói gia đình tôi giàu cũng không đúng mà cũng chẳng sai , gia đình tôi thuộc diện khá giả , ở nhà làm nghề tự do , tiền cũng đủ ăn qua ngày . Tôi thật không ngờ ba lại có mối quan hệ rộng đến như vậy . Người thanh niên kia vào chào ba tôi

– Là anh ? _ Tôi ngạc nhiên hỏi

– Hai đứa vào đây . Đây là con gái chú Lâm Như Nguyệt (chỉ vào tôi) , còn đây là Vũ Thiên Kỳ , con trai của hai bác Ngọc và Thành , cũng chính là chồng tương lai của con . _ Ba tôi giới thiệu

– Cái gì ? Chồng … chồng tương lai … ? _ Tôi ngạc nhiên không nói thành lời .

– Đúng vậy ! Anh xem kìa (quay qua ba tôi) , nó xúc động không nói thành lời rồi . _ Bác Ngọc nói . Hình như bác ấy hiểu sai biểu hiện của tôi rồi thì phải

– Dạ thôi ạ ! Cháu mới có 14 tuổi thôi mà , chồng con gì chứ ? _ Tôi thoái thác về cái vụ gán ghép lung tung này

– Thôi , cháu đừng ngại , về sau rồi hai đứa cũng trở thành vợ chồng ngay thôi _ Bác Thành an ủi . Tôi cúi đầu , huých một cái vào tay của tên Kỳ bên cạnh , nhưng anh ta lại nói – Bác, ba , mẹ chúng ta đi ăn cơm thôi !

Trong suốt bữa ăn , tôi không nói một lời nào , chỉ nghe họ nói : nào là những kỉ niệm ngày xưa như thế nào ? Rồi chiến công hiển hách của tên Kỳ ra sao , sau đó là việc học của tôi thế nào ? … bla … bla … abc … xyz . Đại khái họ toàn nói những thứ tôi không hiểu gì cả . Tôi nghe mang máng hình như tên Kỳ kia năm nay mới có 16 tuổi thôi và cũng sẽ là chồng tương lai của tôi . Sở dĩ có cuộc hôn nhân này là vì ngày trước ba tôi đã giúp ba hắn xây dựng sự nghiệp gì đó nhưng lại không đòi chút ân huệ . Vì thế bọn họ mới bàn nhau kết thành thông gia . Thế hóa ra là tôi bị biến thành vật trao đổi à ? Thật không công bằng nha ! Nếu như ba tôi mà gả tôi đi không sợ sẽ mất đứa con gái này hay sao , chẳng những không được lợi mà còn lỗ vốn nữa đó ! Nhưng tôi cũng không thể ngờ ba tôi lạ tài giỏi như vậy , thế mà tôi chẳng được hưởng một chút gì từ trí tuệ của ba , đầu óc vẫn chậm tiêu như vậy . Tôi vì cái chuyện đính hôn kia mà ăn không được ngon , mới ăn được một ít đã thôi rồi . Chờ cho tên Kỳ ăn xong , chưa kịp để hắn lau mồm , tôi đã vội kéo hắn ra ngoài để nói chuyện .

[ Kỳ cũng không ngờ cô vợ nhỏ tương lai này lại chủ động như vậy , xem ra cô cũng rất thú vị nha ! Lúc đầu anh cứ tưởng phải cưới một cô gái già nào đó tầm 18-20 tuổi chứ , ai dè đâu vợ anh lại chỉ là một đứa con nít thế này , vậy thì khi về nhà nhất định sẽ dễ bảo đây . * Ko dễ như anh nghĩ đâu , trẻ con còn khó bảo hơn cả ng` lớn đấy * Anh đang toan tính xem việc về nhà phải huấn luyện cô thế nào để cô nghe lời * Ng` ta đâu có phải động vật để cho anh huấn luyện * thì tiếng cô nói phá tan mộng tưởng của anh ]

– Hủy hôn đi ! _ Tôi không nóng cũng không lạnh , không nhanh cũng không chậm , không ngắn cũng không dài , nói

– Hả ? Cô vừa nói gì ? _ Hắn hỏi lại tôi . [ Anh như không tin vào tai mình . ” Cái gì chứ ? Anh đường đường là thiếu gia nhà họ Vũ mà lại bị cự tuyệt thẳng thừng như vậy ư ? Không biết mắt cô bị mù hay đầu óc có vấn đề mà lại cự tuyệt anh như vậy ? ” Trong khi đó anh cái gì cũng tốt đẹp cả : đẹp trai này , giàu có này , địa vị cao sang này , … Tại sao cô lại không cần chứ ? Rốt cục là cô còn muốn gì nữa ? Cô gái này đúng thật là đặc biệt , là người đầu tiên dám cự tuyệt anh ]

– Tôi không muốn nhắc lại lần nữa đâu ! _ Tôi lạnh nhạt nói . Nói thật lần đầu tiên tôi nhìn thấy hắn cũng mê mẩn một chút nhưng thực sự đối với hắn tôi không có cảm giác gì cả . Con gái mà , ai cũng có bệnh ” mê zai đẹp ” cả , tôi cũng không ngoại lệ nhưng chỉ số này của tôi rất thấp vì tôi chưa để một đứa con trai nào vào mắt cả . Với lại tôi muốn hủy hôn một phần là do tuổi còn quá nhỏ , phần khác là do vì một người .

– Cho tôi một lí do ! _ Kỳ hỏi lại , tôi tiếp – Tôi còn nhỏ tuổi . Chả nhẽ anh muốn lấy một đứa con nít về làm vợ sao ?

(Xong chap 2)

Đọc full tại http://TruyenHay.Mobie.In

Chương 3

– Thế cũng tốt chứ sao ? _ Kỳ cười cợt nói làm tôi tức nghẹn . Nhưng không được bao lâu , anh ta bỗng nghiêm mặt – Không đúng ,còn lí do khác .

Tôi không thể không nói hắn rất thông minh , đã ép tôi nói một nửa rồi còn muốn tôi nói hết , đáng sợ thiệt ! Lần sau ở gần con người này nhất định phải cẩn thận lời nói mới được . [ Kỳ tại sao lại biết được điều đó ? Bởi vì nếu cô chỉ có lí do là tuổi còn nhỏ thì cũng không đáng nói , anh vẫn có thể đảm bảo nuôi sống và cho cô cuộc sống sung sướng . Trẻ con dễ nuôi là thế . Còn một lí do nữa để cô nhất định cự tuyệt anh . Cô gái này thông minh hơn anh tưởng ]

– Thì lí do khác là tôi không thích anh , tôi không muốn sống với người mà tôi không yêu ! _ Tôi tự tin trả lời . Tôi nói thế sở dĩ tôi muốn cho anh ta biết anh ta lấy tôi sẽ không được hạnh phúc vì tôi đâu có yêu anh ta .

[ Anh ngạc nhiên hết sức vì câu trả lời không cần suy nghĩ này của cô . Cô cũng thật phũ nha ! Làm gì có ai thẳng thừng như thế chứ ? Mà cô cũng xem lại anh là ai mà lại dám từ chối anh như vậy , rồi cũng sẽ có ngày anh cho cô biết cô không thể sống thiếu anh . Mà anh nghĩ đi nghĩ lại cũng không tìm được lí do cô không yêu anh * anh rất tốt nhưng em rất tiếc , em có ng` khác rùi . hehe * , trong khi đó ngay cả đứa trẻ 5 tuổi cũng nhận biết được sức hấp dẫn của anh . Anh đang lên kế hoạch làm sao để dụ dỗ , mê hoặc hay lừa cho cô vờ bé bỏng này để trả thù việc cô dám cự tuyệt anh thẳng thừng như vậy . Nhưng đúng là việc cô cự tuyệt khiến anh có chút đau lòng nha ! ] . Nói xong tôi bỏ vào nhà mặc Kỳ vẫn ngây người ra đó .

Hôm nay vẫn như mọi khi , tôi tung tăng trên con ngựa sắt đến trường . Vừa đi đến cổng , tôi đã gặp ngay Trần Tuấn _ một cậu bạn mà tôi thích từ lâu . Trần Tuấn tuy không phải hotboy gì nhưng cũng có vẻ ngoài rất bắt mắt , nhiều phen khiến con gái điên đảo (cũng không ngoại trừ tui hen) , cũng không phải một thiếu gia giàu có , tính cách lại rất lạnh lùng nhưng tôi cũng không hiểu mắt mình có vấn đề hay không ? Ngay khi mới vào trường , tôi với cậu ta phải gọi là không đội trời chung , nhưng lâu dần , ” ghét của nào trời trao của ấy ” , tôi dần thay đổi cách nhìn với cậu ta . Rồi một ngày tôi nhận ra cậu ấy cũng có rất nhiều ưu điểm và cũng không xấu như tôi tưởng . Cãi nhau nhiều quá đâm ra thân nhau , tôi thấy mình dần dần thích cậu ấy nhưng không dám nói . Vì thế tôi toàn tránh mặt cậu ta , cậu ta cũng có vẻ không để ý đến tôi nữa nên không có cơ hội nói chuyện nhiều .

Hôm nay cũng không là ngoại lệ , tôi với cậu ta vẫn lướt qua nhau mà không nhìn nhau lấy một cái .Tôi vào lớp , nhảy ngay đến chỗ Bảo Châu và Thanh Trúc , ủ rũ nói :

– Mày ơi , đời tao sắp kết thúc mấy tháng ngày tươi đẹp rùi ! Hic … hic …

– Sao ? Kiếm được anh nào cho hết F.A rùi hả ? _ Thanh Trúc hí hửng hỏi

– Nói ngay và luôn cho tin tức nó đỡ nguội ! _ Bảo Châu bồi thêm câu

– Không phải kiếm được đâu mà tự dưng tao bị một thằng cha từ trên trời rơi xuống muốn lấy làm vợ . Tao bị mấy lão phụ huynh ép hôn đó !

– HẢ ? Có nhầm không ? Mày bây giờ mới có 14 tuổi thôi mà , làm sao đính hôn được chứ ? _ Bảo Châu đồng tình với tôi . Tôi khóc không ra nước mắt , nói – Tao cũng nói thế nhưng họ vẫn ép .

– Chuyện như thế nào ? Mày kể nghe coi _ Thanh Trúc hỏi tôi

– abc … xyz … _ Tôi kể lại toàn bộ sự việc cho hai người bọn họ nghe

Quay lại tối hôm qua :

Sau khi ăn xong cơm tối , tiễn họ ra về , ba gọi tôi lại , hỏi :

– Con thấy thằng Kỳ thế nào ? _ Tôi thì tất nhiên biết ý của ba rồi nhưng vẫn cố tình giả ngu , hỏi – Thế nào là thế nào? Bình thường thôi , có gì mà thế nào ?

– Thế con nghĩ hôn sự này … ?

– Riêng về chuyện hôn sự con nhất quyết không đồng ý ! Con còn nhỏ tuổi như vậy , không muốn chôn chân mình vào cái thế giới hôn nhân đầy phức tạp ấy !

– Con … Vậy thì ta sẽ không hỏi ý kiến con nữa , chuyện này ta sẽ tự quyết định giúp con , ta vẫn làm theo kế hoạch , đưa con sang bên ấy !

– Biết ngay mà , ba lại tự quyết định nữa thì hỏi ý kiến của con làm gì ? Nhưng ba à , bây giờ thế kỉ bao nhiêu rồi mà vẫn còn cái tục lệ ép hôn đó ? Thế kỉ XXI rồi đó . Trong cái thế kỉ này người ta phải được tự do yêu nhau , ai lại ép con cưới sớm làm gì ? Ba chưa gì đã lo con gái ế chồng rồi nhưng ba cứ yên tâm , con đây 30 tuổi vẫn còn đắt chán . _ Tôi cãi lí với ba tôi . Về quan điểm này tôi nhất định không đồng tình với quan điểm của ba , tôi nhất định sẽ theo đến cùng với vụ này .

– Ta không cần biết ! Ý ta đã quyết , lần này cho dù con có cãi cũng không thay đổi được gì đâu ! _ Ba tôi nói xong đi lên lầu không cho tôi hó hé thêm câu nào , thật tức chết mà !

[ Thực ra là ông Hùng không muốn ép con gái mình như vậy đâu nhưng nếu không làm vậy cô sẽ nguy tới tính mạng . Ông thà để con nói là tàn nhẫn còn hơn tự mình chứng kiến cảnh cô gặp nguy hiểm . Và ông cũng hiểu chỉ có Kỳ mới có thể bảo vễ cho cô một cách tốt nhất có thể . Như thế ông mới yên tâm giao con gái mình cho anh. ]

(Xong chap 3)

Đọc full tại http://TruyenHay.Mobie.In

Chương 4

Trở về bây giờ :

– Trời ! Thế cái ông chồng tương lai của mày trông như thế nào ? Là người có tốt không ? _ Thanh Trúc tra hỏi

– Mày còn nhớ cái thằng cha có con mui trần hàng hiệu hôm qua không ? Là hắn đó . Năm nay hắn mới 16 tuổi thôi mà công danh sự nghiệp đã đầy đủ cả công danh sự nghiệp , là người thành danh trên thương trường , mà kể ra cũng siêu , mới có 16 tuổi thui mà giỏi như vậy . Ngoài ra nhà hắn còn rất giàu nữa ! _ Tôi kể một loạt thông tin về Kỳ mà tôi có được .

– Trời ! Thế tốt quá còn gì bằng mà máy cứ phải ủ rũ ? Tao tưởng mày phải lấy một ông chồng già khó tính nào đó 40-60 tuổi cơ chứ người chồng giàu như thế , lại còn trẻ và đẹp choai nữa , cả đời mày sẽ không lo ăn lo mặc rồi . Mày sướng quá còn gì , tình cảm cứ truyện cổ tích làm tụi tao ghen tị chết đi được ! _ Bảo Châu hào hứng nói

– Tốt cái gì ? Mày không hiểu được đâu ! Tao không yêu ổng , với lại tao muốn có cuộc sống tự do của mình , không muốn còn nhỏ tuổi vậy mà đã chôn thân trong cuộc hôn nhân vô lí này .

– Tao thấy hay là mắt mày có vấn đề thì phải , người tốt như vậy khó tìm được lắm . Bỏ lỡ là không còn cơ hội đâu , còn không biết tận dụng ! _ Bảo Châu trách móc .

– Nếu mày thích thì tự đi tán ổng đi , rồi bảo ổng cưới về , mắc mớ gì đến tao ?

– Mày không đau lòng sao ? _ Thanh Trúc hỏi lại tôi , tôi trả lời thẳng thừng mà không cần suy nghĩ – Không !

– Cô nương nhà ta cũng thật phũ nha ! Haizz … Khổ thân cho một bông hoa nhài lại phải cắm bãi phân trâu ! _ Bảo Châu cợt nhả trêu tôi . Đường nhiên tôi biết nó bãi phân trâu mà nó nói ám chỉ ai .

– Mày muốn chết ? _ Tôi sắn tay áo định cho con nhỏ không biết sống chết kia một trận .

– Dạ ! Em sai rồi , chị tha cho em ! _ Nhỏ giơ bộ mặt đáng thương lên nhìn tôi , tôi thuận thế trêu nó một chút – Nể tình ngươi có công giúp ai gia giải sầu , tạm tha cho ngươi !

Trong lớp vang lên tiếng cười vui vẻ của ba chúng tôi . Một lúc sau thì vào lớp . Hôm nay đúng là rất bình thường không có gì bình thường hơn , nó trôi qua một cách tẻ nhạt . Giờ về , khi tôi đang tung tăng định đón em ngựa sắt thân iu cùng về thì bất thình lình có một tảng băng đen si đứng chặn trước mặt . Tôi lễ phép nói :

– Chú ơi , tránh ra cho cháu lấy xe _ Sở dĩ tôi gọi người đó là tảng băng vì trông mặt ông ta lạnh chẳng khác gì một tảng băng di động .

– Cô Nguyệt , thiếu gia muốn đón cô , cậu ấy đang chờ ở ngoài cổng . Mời cô ra đừng để cậu ấy chờ ! _ Người vệ sĩ áo đen nói với tôi

– Thiếu gia nào ? Từ trước đến giờ tôi đâu có quen thiếu gia nào đâu ? _ Tôi ngẩn người . Sở dĩ trí nhớ tôi dạo này không minh mẫn cho lắm . Không phải là vì tôi đãng

123...63Sau