XtGem Forum catalog
  • Chuyên mục: Truyện Teen
  • Người gửi: MyGirl
  • Đánh giá: 9.5/10
  • Ngày đăng: 16-08-2016

Sát thủ tiểu thư, đừng hòng thoát khỏi tôi!

Sát thủ tiểu thư, đừng hòng thoát khỏi tôi!

Sát thủ tiểu thư, đừng hòng thoát khỏi tôi!

cằm nói:- Hai muốn biết là lí do gì làm em muốn đi dạy đấy!

Nó xua xua tay:- Tạm thời chưa nói, Ái phi à tối nay ta muốn ngủ với nàng.

Anh cười, con bé này thay chủ ngữ nhanh thật đấy! Nếu muốn thì anh cũng phải góp vui thôi!

– Thần thiếp xin Hoàng Thượng thứ lỗi nhưng người có thể ngủ cùng với Vương Phi ( Thanh) đêm nay?

Nó giả vờ nghe nhầm:- Cương Thi? Không được đâu, ta sợ lắm! Nàng ấy mà thấy ta nổi máu háo sắc trèo lên giường nàng ấy, nhất định sẽ hk tiếc gì mà ném ta ra ngoài! Hoặc cũng có thể cắn ta cho tới khi ta chết.

– Nhưng người cũng có thể ngủ một mình mà?

Nó nghe vậy thì thở dài, khuôn mặt xụ xuống:- Ta rất cần nàng! Vì ngủ một mình ta hk có cái gì để ôm và cái thau để đựng nước miếng, nàng còn thể đảm nhiệm công việc đó rất tốt mà phải hk?^_^.

Anh nghe xong thì bất lực, con bé này, ăn nói ngày càng lỗ mãng! =_=|||

– Thần thiếp biết rồi! Tối nay thần thiếp sẽ hầu hạ người chu đáo!

Nó lại tiếp tục xua tay, cười giả lả:- Ấy ấy, như vậy Hoàng hậu dưới suối vàng nhất định sẽ ghen đến chết!

Anh lại lườm nó:- Hừ, Hoàng thượng còn chưa có Hoàng hậu lấy đâu ra ở dưới suối vàng? Cho thiếp biết khi nào Hoàng thượng mới có Hoàng hậu đây?

– Này Ái phi, sao nàng lại nói thế? Không lẽ nàng muốn xa ta sớm vậy sao?

– Không nói nữa, tối nay Thiếp sẽ hầu hạ người.

Nói xong, anh bế bổng nó lên mặc cho nó hét thế nào rồi ném thẳng nó lên giường còn mình thì cũng trèo lên ôm nó. Anh cười nói:

– Sao nào chuyện gì mà phải vào trường anh?

Nó hk giỡn nữa, nghiêm túc nói:- Viên kim cương Urani mất rồi, trong thời gian em đi Nhật.

– Urani? Anh nhớ nó được bảo vệ với cảnh mật cao lắm mà, sao có thể mất được?

– Bốn tên điên nào đó rảnh rang đi trộm, rồi để lại lời nhắn là Cho chúng tôi mượn nó một thời gian. Đến khi tụi hắn tìm hiểu xong thì lại nói là viên Urani hk có ý nghĩ gì nhưng hk thể trả lại vì mấy tên đó muốn đấu trí với tụi em một ván.Vậy là tổ chức bắt bọn em đi tìm!

– Mấy cái tên đó bị điên phải hk?

Nó bất bình:- Nhưng quá đáng hơn nữa là tụi hắn thật sự là làm khó tụi em, mất hai năm trời mới tìm được tung tích à!

– Ở trường anh sao?- Vũ ngạc nhiên.

– Tụi em tìm thấy thông tin là bọn họ đang ở trong trường của anh. Nghe vậy nên em mới lập tức bay về sau khi giải quyết xong vụ mafia ở Nhật. Em với Angel phải cố gắng lắm mới tìm thấy ông ấy đó anh biết hk?

– Angel sao? Angel nào nữa?

– Đối thủ của em, cũng là một học trò cưng của thầy_ Fiction Angel.

Anh nghe vậy thì cũng mỉm cười nói:- Thôi được rồi, nhưng, Nhi à, cho anh giúp em với nhé!

– Nhưng nó phạm vào điều luật, anh cũng biết mà!

Anh xoa đầu nó:- Đôi lúc em cũng phải phá luật 1 lần, anh biết em sẽ rất giận nhưng hãy để anh và Nhật giúp em có được hk? Như vậy sẽ tìm thấy nhanh hơn!

Nó cũng hk phải là người gắt gao lắm, chỉ là hk muốn anh phải ở trong nguy hiểm mà thôi! Mấy bữa này, khả năng của nó ngày càng xuống, thật sự bảo vệ cho bọn họ rất khó. Anh có vẻ hiểu được tâm tư của nó cười nói:

– Nhi, nghe anh này. Em chỉ cần bảo vệ cho bản thân em. Anh biết em hk lạnh lùng, chỉ là giả vờ mà thôi! Dù cho em hk còn giỏi như xưa nữa nhưng em phải biết rằng nhiệm vụ của tứ bảo hộ là bảo vệ cho tứ đại sát thủ, là trợ lí, là cánh tay đắc lực, em hk cần phải lo cho tụi anh vì điều đó là hk cần thiết!

Nó chau mày suy nghĩ một lát rồi cũng gật đầu:- Thôi được, luật em đưa ra em sẽ phá, đồng ý cho anh và Nhật quay trở lại.

Anh cười vui vẻ:- Được rồi, giờ thì ngủ thôi!

Nói rồi anh ôm nó chặt trong lòng khẽ vỗ lưng nó. Nó đã mất lòng tin với rất nhiều người, cái vỏ bọc của nó thật sự hk thể giữ chặt lâu hơn nữa. Thời kì này tuy nó yếu đi nhưng khi đến giới hạn chắc chắn sẽ bùng phát, sẽ rất khó để kìm chế, nhất định anh phải luôn bảo vệ nó, luon ở bên cạnh nó, không được để nó mất kiểm soát!

Đọc full tại http://TruyenHay.Mobie.In

CHƯƠNG 9: CÔ GIÁO TRẺ TUỔI BÁ ĐẠO?

Trường Angel là ngôi trường liên thông từ cấp 1 cho tới đại học. Mỗi cấp được chia làm 3 khối Vàng_ dành cho những học sinh quý tộc và học sinh dành được học bổng có số điểm từ 90 trở lên, Bạc dành cho học sing quý tộc có điểm dưới 90, Đồng dành cho học sinh học bổng có số điểm dưới 90.

☆ Lớp 13A2 chuyên Anh khối Vàng, trường Angel:

Một cậu học sinh chạy hối hả vào lớp hét lớn:

– Mấy bạn ơi! Hôm nay lớp mình thay cô chủ nhiệm đó!

Tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên vì hk ngờ…. cô chủ nhiệm cũ lại nghỉ sớm như vậy! Riêng bọn hắn thì vẫn như bình thường. Có gì đâu mà, lớp này nổi tiếng là học rất giỏi nhưng cũng là siêu quậy. Mặc dù có rất nhiều người muốn dạy nhưng vì cái tụi quậy của lớp mà ai cũng phải dè chừng, cô mới àu chưa đến 1 tuần thì cũng sẽ bỏ thôi!

( Các lớp chuyên ở đại học sẽ hk phân biệt tuổi tác mà xếp vào cùng 1 môn chuyên. Vì vậy Nguyên, Thy, Trân, Hà, Quân, Nhật, Hưng, Thanh đều ở cùng 1 lớp chuyên Anh).

Nghe vậy Thy cũng hk nén nổi tò mò hỏi:

– Ai vậy nhỉ?

Nguyên nghe vậy thì cũng trả lời:

– Ngốc, thế nào thì bà cô đó cũng sẽ sợ mà bỏ chạy thôi!

Mặc dù trả lời cho Thy nhưng chị hk hề quan tâm mà quay sang hỏi Nhật_ đứa em song sinh của mình.

Nhật cười mỉa mai:

– Bà chị ngốc, tò mò làm chi? Rồi thế nào bà cô đó cũng phải bỏ chạy vì khiếp sợ thôi!

Thấy vậy lòng ngực Nguyên bỗng cảm thấy nhói đau. Từ sau hôm ở bar về, cô gần như xem Nguyên là vô hình, thậm chí đến cái liếc mắt cũng hk có chứ đừng nói là nhìn hay bắt chuyện như bình thường. Nở một nụ cười chua chát, xem ra chị đã từ bỏ Nguyên thật rồi. Những người còn lại thì lắc đầu chán nản, ai mượn giỡn cho cố vào. Lúc người ta ở bên cạnh thì ra vẻ hk quan tâm toàn đi chơi với gái, đến khi người ta bơ mình rồi mới nhận ra tình cảm thật sự của mình rồi cảm thấy hối hận. Bó tay!

Mặc dù cô hay lẽo đẽo theo Nguyên, nói rất nhiều khiến không ít lần Nguyên cảm thấy phiền phức nhưng đến khi cô xem Nguyên như người vô hình thì anh lại có cảm giác thiếu vắng gì đó, rất trống trải.

Hưng nãy giờ im lặng mới lên tiếng nói:

– Hay là chúng ta chơi trò gì chào đón cô?

Nói rồi cả lớp lại ngồi họp lại với nhau sử dụng những trò cũ đối với các thầy cô. Nhưng lần này tăng thêm cả cửa sau để đề phòng nếu như những người kia có nói lại thì cô giáo mới nhất định hk thể tránh khỏi 1 phen mất mặt.

Rengggg…… tiếng chuông vang lên báo hiệu một giờ học đã bắt đầu, cả lớp ngồi im lặng chờ xem kịch hay diễn ra.

Nó đi từ phía đầu kia đi tới, trên tay cầm hai cuốn sách tiếng Anh và một chai nước ngọt vừa đi vừa uống. Hôm nay nó mang áo sơ mi trắng cùng với quần tây đen và áo vest khoác ngoài càng tôn thêm dáng vẻ của nó. Mái tóc bạch kim bồng bềnh tung bay trong gió, nếu như hk biết mọi người sẽ tưởng nó đi học. Chính vì vạy có tình huống dở khóc dở cười thế này:

Nó bước đến trước cửa lớp đang định mở cửa thì nghe có người gọi bên cạnh. Chàng trai đang lò đầu ra nhìn mình cười nói:

– Bạn là học sinh mới? Nếu vậy thì trèo cửa sổ vào đi, cửa lớp để tụi mìn chuẩn bị quà chào mừng cô giáo chủ nhiệm mới!

Học sinh ngồi gầm cửa sổ nghe chàng trai đó nói vậy thì nhìn thử ra ngoài, thấy nó đứng đó thì ngẩn ngơ nhìn. Nó nghe vậy thì mỉm cười rồi cũng lại gần cửa sổ. Những thằng con trai trong lớp khi nhìn thấy nó thì hú ầm lên làm cho đám bọn hắn đang yên bình cũng phải ngẩn người lên nhìn, khi nhìn thấy nó thì rất ngạc nhiên, ai cũng tự hỏi người đứng ở cửa là…. Lâm Hạ Nhi? Riêng hắn thì thấy mọi người ngạc nhiên, hk kìm được kéo Nhật sang 1 bên hỏi:

– Này, tụi bây làm gì mà ngẩn ngơ vậy?

Nhật trả lời:- Con Nhi rất ghét đi học nhưng tụi tao hk hiểu tại sao hôm nay nó lại ở đây.

Trân cũng quay sang tiếp chuyện:- Tao nghĩ là nó chán nên đi dạo quanh trường ấy mà!

Quay trở lại nào! Các bạn nam gần cửa sổ thấy nó thì đều nhường chỗ cho nó bước vào lớp. Nó hk nói gì chỉ cười rồi trèo qua cửa sổ như lời các bạn nam yêu cầu. Khi bước ra khỏi chỗ bạn nam đó, nó liền đi thẳng đến bục giảng trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người. Nhưng tất cả đều thu lại ánh mắt vì nghĩ rằng nó chuẩn bị giới thiệu, tất cả các bạn nam đều chăm chú lắng nghe, không phải, mà là cả lớp đều lắng nghe. Nó đằng hắng giọng nói:

– Chào mọi người, tôi là Lâm Hạ Nhi.

Cả lớp cũng chào lại:- Chào bạn.

Nó cười tươi rồi nói:- Từ nay, tôi sẽ là giáo viên chủ nhiệm lớp này!

ĐÙNG…… SÉT ĐÁNH NGANG TAI!

Nó vừa nói cái gì? Giáo viên chủ nhiệm lớp này? Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, tất nhiên đám của hắn là những người ngạc nhiên nhất! Nó cười rồi lại tiếp tục nói:

– Trời hôm nay nóng, hay là mở cửa ra cho mát đi!- Nó nhìn xung quanh rồi chỉ vào Hưng đang ngồi đó nhìn- Ra mở cửa giùm cô với!

Hưng ngồi đó ngước mắt nhìn nó nói:- Cô có chân sao hk tự mở đi?

Nó lại cười, nụ cười đó làm cho những đứa quen nó lạnh hết sống lưng. Con người này chính là ác quỷ đội lốt thiên thần! Nó nói:

– Chẳng phải mấy đứa nói quà đó cho cô sao? Cô muốn mấy em mở giùm cơ! Lỡ như có nguy hiểm gì thì đâu phải cô chịu!

– Cô đùa à, quà thì làm sao mà nguy hiểm được chứ?

– Vậy thì em mở đi!

Cuối cùng hắn cũng phải chịu thua, đành phải đứng dậy mở cửa. Nhè nhẹ kéo cánh cửa ra, trước khi cái xô nước bẩn đổ xuống thì hắn đã kịp nhảy lùi lại để né, thân thủ rất nhanh nên hk bị dính 1 chút nước nào. Nó nhướn mày, thú vị thật đấy! Nó lại cười:

– Cửa dưới em mở luôn đi.

Hắn lại phải ấm ức xuống mở cửa dưới, vẫn như khi nãy, hk dính 1 chút nước nào. Nhìn hắn về chỗ với vẻ hài lòng, nó chuyển ánh mắt nhìn bao quanh lớp nói:

– Chiêu này cũ rồi, các em nên dùng chiêu mới! Thật ra hk phải là cô biết trước mà là vì mấy em tự khai ra đấy nhé!

Cả lớp nhớ lại rồi đồng loạt quay xuống nhìn chàng trai khi nãy, tại cậu nên cô mới biết đấy! Còn cha gf trai bị nhìn thì chỉ cười cười cho qua chuyện. Nó nhìn lên chiếc ghế rồi nhìn lên khăn xóa bảng chỉ vào Thanh nói:

– Em kia, xóa bảng cho cô! Rồi lấy cái ghế dưới lớp lên đây cho cô!

Thanh nghe vậy thì trợn tròn mắt, con bé này, dám ra lệnh anh ba vậy sao? Dù hk phục nhưng cuối cùng cũng phải lên xóa bảng với cái bao tay cao su mà nó đưa cho.

– Lau bảng bằng cái này kẻo bị dính mắt mèo!- Nó nói rồi ngồi lên chiếc ghế mà Thanh mang lên.

Thanh lau bảng trong lòng rất đau khổ, ôi hình tượng hotboy còn đâu!

Sau khi đã giải quyết xong sự việc nó quay lên bảng giảng bài. Vừa mới giảng được mấy câu thì nghe thấy tiếng gió mạnh xẻ đôi hk khí, nó quay lại giơ tay lên nhẹ nhàng bắt lấy lon nước đang bay về phía mình với tốc độ tên lửa kia cười nói:

– Các em thật chu đáo quá! Sao lại biết cô đang khát nước thế này?- Nói rồi nó tự nhiên mở nắp lon uống nước ngon lành.

Người vừa ném lon nước là Hưng cũng phải á khẩu nhìn nó. Còn những người còn lại của hội thì cuối gầm xuống nếu hk muốn chết vì hk ngăn kịp Hưng. Nó lại đi xuống thùng rác vứt cái lon thì hk ngần ngại dậm ngay cái chân đang cố tình đưa ra để ngán đường mình kia, làm cho cô gái nào đó hét toáng lên vì đau. Nó quay sang nhìn cô gái mình vừa hại với vẻ mặt vô tội nói:- Ấy!Xin lỗi em, cô hk thấy! Em có sao hk?

Mấy người kia được thêm một phen hoảng hồn mấy trò mà mấy người này bày ra đều bị nó chơi lại hết! Nó cười thầm rồi lại lên bục giảng tiếp tục giảng bài nhưng giảng được 1 chút thì nó lại quay xuống hk ngần ngại ném thẳng viên phấn vào 1 cô gái đang soi gương, lại nở nụ cười nói:

– Em ơi, xin lỗi nhưng mà cất gương đi! Cô bị dị ứng với những đứa con gái điệu như em đấy!

Cô ta tuy hơi tữc nhưng cũng phải cất gương đi nếu cô ta hk muốn bị thêm 1 cục u trên đầu. Lúc này mới có tiếng 1 chàng trai A! lên. Nó quay sang phía đó thì nghe thấy chàng trai hỏi:

– Em nhớ rồi, cô là cô gái hai hôm trước làm loạn ở trong sân trường?

Cô gái hôm đó là làm tất cả mọi người ở đó có một ấn tượng sâu sắc. Trong lớp ai cũng thấy cô giáo quen quen ngoại trừ tụi hắn, cho đến khi chàng trai hỏi mới chợt nhớ ra thì nghe thấy nó trả lời:

– Đúng rồi, là cô đấy!^_^

Sau khi nó dứt lời cả lớp chìm vào im lặng, cô giáo trẻ này……. thật sự rất bá đạo!

Đọc full tại http://TruyenHay.Mobie.In

CHƯƠNG 10: CÔ GIÁO TRẺ TUỔI BÁ ĐẠO? (2)

– Nhi! Mày bị điên à? Tuổi thì bằng nhau mà lại dám hỗn láo lên làm giáo viên!?- Nhật tức giận xách cổ áo nó lên giận dữ hét khi vừa mới ra chơi và tất cả mọi người đều ra ngoài.

Nó vô tội nói:- Í! Là hai cho phép mà! Với lại trình độ học của tao nhiều hơn mày mà!

Giờ thì đến lượt nhỏ giận dữ: – Con điên kia, trình độ của mày cũng bằng tụi tao thôi! Tại sao tụi tao phải học còn mày thì lại lên đây để dạy!?

Nó cười tươi:- Vì hai là Ái phi của tao!

Thy cũng tức hk kém:- Ái với phi cái gì! Vương phi của mày ngồi đây này!- Chị nói rồi chỉ vào Thanh.

Còn Thanh thì ngước nhìn nó bằng đôi mắt long lanh nói:

– Hoàng đế bệ hạ, xin người ra Thánh chỉ cho thiếp được thoát khỏi chốn loạn lạc này! Thần thiếp thật sự hk thể chịu nổi sự ức hiếp của Hoàng thượng!

Hưng nhìn cảnh tượng này mà ngơ ngác, cái gì thế này? Gia đình cô ta bị nghiện tiểu thuyết à? Nguyên có lẽ đọc được ý nghĩ của hắn liền ghé sát tai nói:

– Con bé này bị nghiện tiểu thuyết, nó muốn làm vua rồi bắt hai anh em Vũ Thanh làm phi tần, còn chưa lập Hậu.

– Lập Hậu?

– Là Hoàng hậu ấy! Chồng nó sẽ là Hậu nếu như chịu được tính khí quái gở của nó. Tụi anh còn bị bắt làm quan tể tướng, Nhiếp chính vương tùm lum hết!

Hắn nghe xong thì dở khóc dở cười, cô ta có vấn đề về não à?

Nó nghe Thanh nói thì cúi xuống vuốt ve khuôn mặt của Thanh cười nói:

– Nàng cắm sừng ta đi với tên nghịch tử Nhật kia ta còn chưa chém đầu là đã khoan dung lắm rồi!

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên:- Cái gì? Cắm sừng?

Nó vui vẻ gật đầu trong cơn sốc của mọi người. Hà lúc này mới bật cười:

– Ý mày nói 2 tên này yêu nhau?

Nó nhướn mày:- Chuyện đó là đương nhiên, chẳng lẽ mấy người bây giờ mới biết?

Tất cả mọi người đều hét vào tai nó:- Đùa à!?

Nó lại bật cười:- Ui! Ba năm tao đi Nhật, vậy mà hai tên này lợi dụng thời cơ cắm sừng tao.- Rồi nó lại quay sang nhìn Thanh cười nói:- Cái cách hai người nhìn nhau cho đến những lúc ngồi gần nhau đều rất tình tứ, anh ba nghĩ em hk đoán ra sao?

Thanh nghe vậy thì tức giận hơn:- Em hk những nghiện tiểu thuyết ngôn tình mà còn là hủ nữ sao!? Đầu óc em rốt cuộc chứa cái quái gì vậy? Chẳng lẽ toàn đồng tính luyến ái thôi sao!

Nó lại tiếp tục cười cười nói:

– Anh ba thích thì cứ việc! Em hk muốn vì chuyện em thích thằng Nhật mà làm ảnh hưởng đến hai người, đằng nào thì em cũng từ bỏ rồi! Tám năm là đủ lắm rồi! Anh đừng tưởng em hk thấy khi nãy hai người nắm tay nhau dưới gầm bàn, hk ai thấy nhưng em thấy! Anh nghĩ mọi người đều giống nhau sao? Lúc nói chuyện thì cứ lúc nào cũng thủ thỉ thì thầm, mọi người tưởng hai người là bạn thân nên hk nghĩ nhiều nhưng em thì khác, em biết rõ mọi chuyện! Nhưng đâu chỉ có mình em, trời biết, đất biết, em biết, con Thy biết và cả người trong cuộc cũng biết!

Thanh tức giận đập bàn:- Lâm Hạ Nhi! Em quá đáng rồi đấy!

Nó lại lớn tiếng:- Đúng, là em quá đáng nhưng anh ba có bao giờ nghĩ cho đứa em này chưa! Thậm chí ngay cả anh Vũ dù cho hk phải anh ruột nhưng anh ấy còn yêu thương em hơn cả anh, em thậm chí còn hk bằng thằng bạn thân kia!- Lúc này mắt nó dần đỏ lên, móng tay cũng dài ra, ranh năng cũng dài hơn một chút nhưng hk ai để ý.

Nhật thấy nó tức giận thì vội vàng nói:- Được rồi, Nhi à, mìm thừa nhận là mình và anh ấy yêu nhau, cậu đừng nổi giận mà!

Thanh nghe vậy thì hét lớn:- Nhật, em nói gì vậy!?

Nhật quay sang nhìn anh nói:- Anh à, rồi mọi người cũng sẽ biết, hay là ta cứ nói đi!

Thanh lúc này thì cũng bất lực thở dài:- Thôi được em nói đúng, chỉ là anh hk muốn thừa nhận nhưng có nhất thiết em phải làm quá lên như thế?

Nó hét ầm lên trước khi mất kiểm soát :- Làm quá cái gì chứ! Ta hk cần người anh như ngươi nữa!!!

Lúc này ba đứa ban thân của nó đang sức khuyên nhủ nhưng đều bị nó lạnh lùng hất tay.

– Đừng có đụng vào người ta!

– NHI! Em quá đáng vừa thôi!

Mái tóc của nó dài hơn, màu mắt của nó gần như chuyển thành màu máu, đôi ranh năng cũng dần được hé lộ, nó gần như đang mất kiểm soát.

Trước ánh mắt lo lắng của nhỏ, cô , chị, Nhật và ánh mắt ngạc nhiên của những người còn lại thì có một tiếng hét từ xa vọng tới:

– Lâm Hạ Nhi!

Anh từ xa chạy lại lo lắng nhìn nó rồi ôm nó vào lòng, thủ thỉ bên tai:

– Anh ở đây, em yên tâm. Bình tĩnh lại nào, hk được làm loạn, Nhi ơi anh đây, quay lại đi.

Nó nghe thấy giọng của anh thì từ từ bình tĩnh lại, màu mắt, móng tay, răng nanh, tất cả đều trở lại bình thường.

Nó nhìn Thanh lúc này mới nói:- Anh ba, em xin lỗi.

Nói xong thì nó bỏ đi hk quay đầu lại làm cho mọi người phải á khẩu. Riêng chỉ có anh và ba cô bạn thân là chạy theo nó. Lúc nó đi rồi Hưng mới quay sang hỏi Nhật:

– Cô ta bị cái quái gì vậy?

Nhật nhún vai tỏ vẻ hk biết nhưng trong lòng lại thầm cảm ơn Vũ, vì nếu như hk có anh, chắc chắn lớp này sẽ là một nhà xác sau giờ ra chơi.

Về phần mấy người kia….

– Hai, có chuyện gì hk?- Nó vừa đi vừa hỏi.

Anh chần chừ, cuối cùng cũng quyết định nói:

– Sara muốn gặp mấy đứa.

Hà lúc này mới cười cười hỏi:- Là cô nàng hống hách đó sao? Gặp vì chuyện gì vậy?

Anh lại nói tiếp:- Cô ta muốn đấu với mấy em 1 ván, để tranh dành phần lãnh thổ ở Hàn, đó là địa bàn cô ta hoatj động. Từ khi SA đến nó đã làm cô ta lỗ vốn hk ích, cô ta rất tức.

Nhỏ cười cười:- Thú vị thật đấy! Trẻ tuổi như thế mà đã làm nữ hoàng thế giới ngầm ở đó, thực lực cũng hk phải là kém!

Nó cười nói:- Bang SA ta có gì là chưa từng làm được? Hai đặt vé cho em nhé!

– Được, nhớ phải cẩn thận!

– Em biết rồi.

*@*@*@*@*@*@*@*@*@*@**@*@*@*@*

SA hk chỉ là một nơi để đào tạo sát thủ mà nó còn có hai tác dụng khác.

1. Là một tập đoàn lớn để thâu tóm toàn bộ giới bạch đạo.

2. Là bang hội lớn để làm chủ giới hắc đạo.

Mục đích của việc đào tạo sát thủ là để thuận lợi cho việc trừ khử những kẻ phạm pháp và phản bội lại tổ chức.

Đọc full tại http://TruyenHay.Mobie.In

CHƯƠNG 11: TRANH GIÀNH ĐỊA BÀN.

★ 7h tối tại quán bar Night ở Seoul, Hàn Quốc:

– Hai, thôi thì phá lệ ở đây giúp em đi.

Trân ngạc nhiên:- Mày phá lệ rồi sao? Thật hk ngờ Black Angel cũng có ngày phá luật! Hình tượng của mày ngày càng sập trong mắt tụi tao.

Nó lườm lườm:- Im đi Snow, còn hk tao cho mày đính hôn với Rain đấy!

Nhỏ nghe vậy thì hét lớn:

– Này! Cái tên mưa mùa hạ ấy mà xứng đáng với tao sao?!

Anh cũng bất bình:

– Angel, xin em, anh hk muốn phải sống chung với cô nàng bạch tạng này!

Khi ai đó chuẩn bị xé xác Vũ thì Ice đã